Có nên cho con học trường quốc tế? Lời tâm sự của một phụ huynh

Cuộc tranh luận về việc nên cho con học trường công hay trường tư vẫn luôn nóng hổi, mỗi phụ huynh đều có những quan điểm và lựa chọn riêng. Anh Ninh Gia Hạnh, một phụ huynh có con 7 tuổi đang theo học tại trường quốc tế ở TP. Hồ Chí Minh, chia sẻ góc nhìn thú vị của mình sau nhiều năm cho con theo học tại đây. Cùng Trò Chuyện sẽ cùng bạn tìm hiểu những trải nghiệm “dở khóc dở cười” của anh Hạnh và lý giải vì sao anh lại nói: “Có dại mới cho con học trường quốc tế”.

Những điều “ngược đời” ở trường quốc tế khiến phụ huynh “than trời”

Anh Hạnh hài hước chia sẻ rằng vợ chồng anh cho con học trường quốc tế từ năm 3 tuổi và đến giờ vẫn chưa biết khi nào mới cho con chuyển sang trường công. Nguyên nhân là do môi trường giáo dục ở trường quốc tế có quá nhiều điều “ngược đời” khiến anh “chán ngấy”.

Giờ giấc đưa đón “chẳng giống ai”

Xe đưa đón học sinh đến tận 8h30 mới đến, lý do nhà trường đưa ra là để tránh kẹt xe. Chiều về cũng vậy, 3h30 xe đã đưa các con về nhà, cũng với lý do tránh kẹt xe. Điều này khiến anh Hạnh băn khoăn liệu thời gian học trên lớp có đủ để thầy cô truyền đạt kiến thức cho các con hay không.

Học hành “nhẹ như không”

Con anh Hạnh đi học không mang theo sách vở, chỉ có một bộ đồ để thay. Khi hỏi nhà trường, anh nhận được câu trả lời là “không có vì không có”. Trong khi đó, học phí lại cao gấp 10 lần trường công lập. Về nhà cũng không có bài tập, thỉnh thoảng chỉ có những bài tập yêu cầu cha mẹ cùng làm với con, với những đề tài “trên trời rơi xuống” như “quan sát ánh sáng và bóng tối” hay “làm 3 thí nghiệm khoa học”.

Nghỉ học “triền miên”

Một năm học sinh được nghỉ 4 lần, mỗi lần 15 ngày, chưa kể nghỉ hè 3 tháng. Anh Hạnh than thở rằng mỗi lần nghỉ, anh lại phải vắt óc nghĩ ra những chuyến du lịch để “giết thời gian”.

Trường quốc tế: Lãng phí hay đầu tư hiệu quả?

Để giải đáp những thắc mắc của mình, anh Hạnh đã nhiều lần đến trường quan sát. Anh nhận thấy nhiều điều “bất hợp lý” trong cách vận hành của trường.

Quá nhiều giáo viên, cơ sở vật chất “hoang phí”?

Trường có 10 lớp, mỗi lớp chưa đến 10 học sinh, nhưng lại có đến 30 giáo viên. Anh Hạnh cho rằng đây là sự lãng phí nhân sự. Cơ sở vật chất của trường cũng rất rộng rãi với sân cỏ, sân bóng, hồ bơi… mà theo anh, có thể tận dụng để tăng thêm thu nhập.

Phương pháp giáo dục “thoáng” đến mức “buông thả”?

Trong lớp học, học sinh không ngồi theo bàn ghế, không cần giơ tay phát biểu. Thầy cô và học sinh giao tiếp với nhau như bạn bè. Anh Hạnh cho rằng trường thiếu kỷ luật và tôn ti trật tự.

Học mà chơi, chơi mà học?

Trường dạy rất nhiều môn năng khiếu như đàn, hát, múa… Anh Hạnh lo lắng con mình còn quá nhỏ để tiếp xúc với những môn học này. Anh cũng không hài lòng khi trường thường xuyên tổ chức biểu diễn và yêu cầu phụ huynh mua vé xem.

Mỗi đứa trẻ là một cá thể riêng biệt

Giáo viên tại trường giải thích rằng mỗi đứa trẻ có năng khiếu và cá tính riêng, vì vậy trường áp dụng phương pháp giáo dục cá nhân hóa, giúp mỗi em phát triển tối đa tiềm năng. Tuy nhiên, anh Hạnh vẫn chưa hoàn toàn bị thuyết phục bởi phương pháp này. Website “Cùng Trò Chuyện” hy vọng bài viết này sẽ giúp bạn đọc có cái nhìn đa chiều hơn về việc lựa chọn trường học cho con em mình.

Kết luận

Việc lựa chọn trường học cho con luôn là một quyết định quan trọng của các bậc phụ huynh. Trường quốc tế hay trường công lập, mỗi loại hình đều có những ưu và nhược điểm riêng. Câu chuyện của anh Ninh Gia Hạnh trên “Cùng Trò Chuyện” chỉ là một góc nhìn, giúp chúng ta hiểu rõ hơn về những băn khoăn của phụ huynh khi đứng trước lựa chọn này. Quan trọng nhất vẫn là tìm hiểu kỹ lưỡng và lựa chọn môi trường phù hợp nhất với khả năng và tính cách của con em mình. Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về vấn đề này với “Cùng Trò Chuyện” nhé!

Viết một bình luận